2012/11/07

Đời chẳng là gì đâu em

Có lần Vân Anh số 2 bảo "Chị sợ em cứ sống một mình như thế sẽ quen đi, đến mức quên mất mình cần một ai đó ở bên cạnh". Còn Vân Anh số 1 chẳng bao giờ bảo gì tôi, chỉ bắt tôi đi xe bus lên Giảng rồi mua kem cam, hồi đấy vẫn giá một ngàn đồng, cho tôi ăn rồi hai chị em lẳng lặng uống cafe trứng ngắm phố Hàng Gai lên đèn.

.
Bỗng nhiên tôi nhớ Vân Anh số 1 và Vân Anh số 2 thế. Vân Anh số 1 hay bảo Vân Anh số 2 là đàn bà gì khổ thế, sao ba mấy tuổi rồi vẫn thích đọc sách rồi vận vào cái số. Vân Anh số 1 lúc ấy mới gần ba mươi. Giờ cũng mới ngoài ba mươi tuổi, không biết Vân Anh số 1 còn thích đọc sách không. Vân Anh số 2 gần bốn mươi tuổi vẫn thích đọc sách, giờ vẫn thi thoảng nhắn tin cho tôi bảo có sách gì hay nhớ để dành cho chị. 

Bỗng nhiên tôi nhớ Vân Anh số 2 và Vân Anh số 1 thế. Vân Anh số 2 hay bảo Vân Anh số 1 là con gái gì hay ho thế, cỡ như nó chắc zai chết hàng đàn, nhưng thông minh quá lại thích đọc sách rồi cũng khổ. Vân Anh số 2 thông minh và khác lạ nhất đám bạn bè 7x cùng lứa, lúc nào cũng có thể làm các anh luật sư, giám đốc xung quanh sốc lên sốc xuống. Còn Vân Anh số 1 từng làm không biết bao zai tức tối vì bị lừa, vì bị há miệng mắc quai. Chẳng ai tin nổi Vân Anh số 1 lại yêu và cưới một người không liên quan - một người đàn ông bình thường đúng nghĩa, không sách vở không nhạc nhẽo cũng chẳng thích chém gió trên mạng. Sau khi lấy chồng, Vân Anh số 1 tuyệt nhiên không bao giờ nói chuyện về sách vở, nhạc nhẽo, tuyệt nhiên không bao giờ đi chơi đêm hay hút thuốc, uống rượu. 

Sao tối nay tôi nhớ Vân Anh thế? Số 1 và số 2 của cuộc đời tôi, giờ đã yên ổn trong dĩ vãng Hà Nội hoặc không muốn làm tôi bận lòng mà lúc nào gặp cũng tươi hơn hớn như đời chẳng là gì. Ừ, đời có là gì với hai người đàn bà sắc sảo như thế. Đau khổ thì khóc, thì đạp lên mà đi, rồi cười hơn hớn bảo đời chẳng là gì đâu em.

Đời chẳng là gì đâu em! Bất công, mất mát, khổ đau bao nhiêu cũng chẳng là gì so với vẻ đẹp chị thấy mỗi ngày. Vân Anh số 1 bảo rời nhà cũ chỉ tiếc anh chàng hay hát Still got the blue ở đầu ngõ mà tôi canh bao nhiêu lần chẳng bao giờ thấy mặt. Vân Anh số 2 bảo rời nhà cũ chỉ tiếc căn phòng như cái giếng của tôi dán bao nhiêu giấy đen chui vào đấy trốn chồng trốn con thấy vui vui. Tôi thì nhớ đủ thứ, kể ba ngày ba đêm không hết, mà cũng không biết kể cho ai nghe. Vân Anh số 2 bảo tôi cứ viết đi, đừng lo gì hết, chị đây sẽ bắt lũ đàn em ở bưu điện mua bằng sạch. Vân Anh số 1 bảo tôi đừng có viết lách gì, lấy chồng đi cho yên thân, lấy một đứa không sách vở, không nhạc nhẽo gì hết, miễn nó thương mình, tao không tin mày không viết thì không kiếm sống được. Vân Anh số 2 bảo Vân Anh số 1 điên. Vân Anh số 1 bảo Vân Anh số 2 dở hơi.

.
Vân Anh số 1 chưa bao giờ gặp Vân Anh số 2. Cả hai chỉ toàn tranh cãi qua tôi, mặc kệ tôi cười rũ rượi, cười như điên dại mỗi tuần di chuyển từ Vân Anh số 2 qua Vân Anh số 1. Sao ngày hai mươi tôi chăm chỉ di chuyển thế, vừa đi vừa cười ngẫm nghĩ  "Đời chẳng là gì đâu em!"

Đời chẳng là gì đâu em! Đi Sài Gòn chơi vui vui vài năm thì về, sống trong đấy sao được, không có mùa đông còn cafe thì nhạt thếch - Vân Anh số 1 nhắn nhủ trước khi đi. Vân Anh số 2 thì bảo em cứ vào trong ấy, chị sẽ đưa Bống vào cùng, người như chị em mình sống ở Hà Nội thế deck nào được. Vân Anh số 1 lại bảo Vân Anh số 2 bị điên, gần bốn mươi tuổi còn ôm con đi xa làm gì. Vân Anh số 2 lại bảo Vân Anh số 1 dở hơi, chưa già đã tính toán chu toàn mệt cái thân. 
.
Vân Anh số 1 chưa bao giờ gặp Vân Anh số 2. Cả hai chỉ toàn tranh cãi qua tôi, mặc kệ tôi cười rũ rượi, cười như điên dại. Bây giờ cả hai lấy chồng sống yên phận, mua nhà cách nhau chưa đến 1km, ngay gần cầu Thăng Long và cánh đồng loa kèn. Vân Anh số 1 vẫn chưa bao giờ gặp Vân Anh số 2. Mỗi lần xuống sân bay Nội Bài, đi ngang qua khu vực ấy tôi đều không kềm được cơn cười rũ rượi.
.
Nhớ Vân Anh quá, Vân Anh ơi
Đời có là gì đâu, mà sao trôi nhanh quá 

11/2012


2 nhận xét:

  1. hẳn nhiên đời vẫn mãi chẳng là gì cho đến khi vang lên tiếng như có í hỏi: "trưa nay, ăn gì?"

    Trả lờiXóa
  2. An Lịch duyên quá. An Lịch tràn dư năng lượng. Nhưng An Lịch biết phân phối và chắt lọc.

    Trả lờiXóa