2011/07/04

Nghệ thuật leng keng xủng xoảng

Hôm ấy rỗi việc, tôi ngồi trong quán cafe của một người bạn chơi. Lúc đó cô ấy đang chuẩn bị cho một chương trình hơi có tí nghệ thuật ở quán nên tất bật lắm. Vừa chuẩn bị đèn, vừa chăng dây, còn cả những ống và lọ rất cầu kỳ. Một anh bạn khác của tôi thì nhẩn nha chụp choạch linh tinh. Trong cái không gian có tí nghệ thuật ấy, chỉ mình tôi dư ra tay chân thừa thãi và chả dính dáng gì đến nghệ thuật. Nhàn cư vi bất thiện, và để tránh bị sai vặt tôi vớ lấy một cuộn dây thép mềm ngồi nghịch, vừa nghịch vừa à ơi trò chuyện với chàng - nàng. Sau một hồi mầy mò và vần vò, hai vòng tròn dây thép hoá thành một vật thể có hình dáng không xác định được. Nghịch chán, tôi quăng lên bàn. Tình cờ, thế nằm lăn quay của nó cũng có tí ti nghệ thuật. Và thế là nàng-bày-biện và chàng-chụp-choạch quay ra bình phẩm và vẽ vời các ý tưởng trừu tượng. Và một đứa ngu si như tôi càng ngày càng sáng mắt ra và tâm đắc với "tác phẩm" của mình. Rồi trong giờ phút thăng hoa, tôi tưởng mình sắp thành một nhà nghệ thuật chân chính đến nơi vì đã sáng tạo ra một tác phẩm "không ai hiểu nổi ý tưởng là gì". Nàng-bày-biện gợi ý là nên sơn lại bằng màu đỏ trầm để ra dáng. Chàng-chụp-choạch gợi ý nên sắp xếp lại thế "lăn quay" để chụp lên hình mang tính nghệ thuật hơn. Tôi hào hứng vẽ vời ra một bản thuyết trình về ý tưởng sáng tạo, hoàn cảnh sáng tác, và những trăn trở chân chính kèm theo tác phẩm. Không khí xung quanh càng nhuốm màu nghệ thuật.

Đến đây, tôi lại ngậm ngùi khi nhớ đến khoảnh khắc ấy. Khoảnh khắc hoàng hôn đỏ ôi ối ngoài cửa sổ, ba chúng tôi sau thời gian "sáng tạo nghệ thuật" thì đói lăn quay, để mặc "nghệ thuật" nằm chỏng chơ trên bàn để đi ăn. Hồ hởi ra đi chắc mẩm khi trở về sẽ thực hiện tất cả các ý tưởng vừa vẽ vời ra trong đầu thật hoành tráng.

Thương thay, cô nhân viên xinh như mộng đến thay ca tối, dọn dẹp lại quán đã đưa cả "nghệ thuật" của tôi đi ra ngõ nghe tiếng leng keng, leng keng xủng xoảng của buổi chiều tà.

Leng keng xủng xoảng, nghệ thuật leng keng xủng xoảng
Buồn thay
Thân tôi đúng chẳng bằng thân con bọ ngựa

Sự nghiệp nghệ thuật chưa bắt đầu đã sớm kết thúc!

.

Mấy dòng trên viết tháng 7/2008, giờ đã 3 năm. Chiều nay nhớ chàng-chụp-choạch và nàng-bày-biện quá, trưởng thành cả rồi và sự nghiệp nghệ thuật cũng đã đi tong cả :))