Chất giọng alto buồn bã của Fiona từng được so sánh với Nina Simone nhưng "quả táo dại" quyến rũ hơn nhiều với đôi mắt xanh to tròn luôn mở rộng và chiếu ánh nhìn thẳng vào người đối diện. Thật khó để bình thản trước giọng hát và đôi mắt buồn như thế! Nhưng đó là Fiona Apple những năm hai mươi, mảnh khảnh như Kate Moss vì chứng chán ăn, bị ám ảnh tự tử nặng, có thói quen tự làm tổn thương bản thân, rất cực đoan với các vấn đề xã hội và được xem như biểu tượng của thế hệ trẻ Mỹ "mất mát niềm tin" những năm cuối thế kỷ 20.
Chất nhạc của Fiona những năm ba mươi vẫn day dứt ám ảnh, nhưng bình thản hơn. Thật khó hình dung cô gái đập phá ngày nào từng tuyên bố không bao giờ sinh con nay lại tuyên bố ước muốn bình dị là chăm sóc những đứa trẻ. "The Idler Wheel" có thể xem như một góc nhìn khác của Fiona về tuổi thơ của mình, so với những ca từ đầy chết chóc, cô đơn hay ám chỉ thế giới xấu xa trong album đầu tay. Album này cũng thể hiện sự đột phá khi Fiona không ngần ngại thử nghiệm fusing jazz cho chất giọng khàn đặc trưng. Các bài hát được sắp xếp ngẫu hứng, mang tới bất ngờ cho người nghe: Cách nhả âm run rẩy trong "Every single night" khiến người nghe phát sốt vì thương cảm, tiếng trống jazz của Charley Drayton hòa với tiếng segues đầy phấn khích trong "Left Alone", cách sử dụng điệp khúc đôi của blue cổ điển trong "Hot knife"... 7 năm ở ẩn để ra được tuyệt phẩm này cũng xứng đáng. Ít ra cũng tuyệt vời hơn nhiều sự trở lại làng nhạc của Alain Morissett với "Havoc and Bright Lights".
.
Bên cạnh những sáng tác với ngôn từ ma mị, Fiona cũng cover thành công các ca khúc của nhiều tên tuổi lớn như Beatles, Cat Stevens,... trong đó mình cực kỳ thích bài "Across the universe", lần nào nghe/xem cũng thấy ám ảnh như hoang tàn đến nơi
.
"This world is bullshit, and you shouldn't model your life on what we think is cool, and what we're wearing and what we're saying." - Fiona Apple (MTV Video Music Award 1997)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét