2015/07/04

Nashville skyline

Buổi sáng, lắng nghe câu chuyện của mấy mươi con người lòng không khỏi dâng lên cảm giác muộn phiền. Không thấy bầu trời chỉ thấy lòng người, chỉ nghe tiếng người,
và âm âm u u tiếng máy lạnh thở,
Mấy mươi câu chuyện, mấy mươi con người, mấy mươi tiếng nói bị giam giữ, mấy mươi con ngươi đã khép kín, mấy mươi con người không thể tự mình ngồi xuống định hình chính mình 
Có những nghịch lý tồn tại song hành và được chấp nhận,
như sự tồn tại của một buổi chiều quá đẹp, nắng tàn nhỡ nhàng không rõ buổi, không rõ màu, cứ nhờ nhờ một sắc âm âm khiến ta lạc lối lạc cả phương thức lẫn ngôn từ, 
như sự ra đời của những cuốn sách trong chu kỳ sinh nở hàng năm của các tên tuổi, như sợ cũ mòn nhưng không thể mới nổi, như sợ mất tăm nhưng không thể thôi chìm nghỉm
như mình đang yên lặng nhìn những biến thể mới của thế giới bên trong như thể đã quen thuộc và nắm vững chúng, kỳ thực lòng mình vẫn không thể thôi xung đột và mâu thuẫn, đòi hỏi sự vận động mỗi thời khắc ngơi ra khỏi công việc
như trái tim vẫn bị quyến rũ bởi sự đơn độc của bản thân và của người khác, dù cơ thể không thể chịu thêm bất kỳ sự thương tổn do nỗi cô độc gây ra nữa, 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét