2011/04/06

một buổi tối bình thường


thì sau một ngày làm việc bình thường, hẳn nhiên là thế.

tôi gặp những người lớn hơn hẳn và nhỏ hơn hẳn trước khi đi bộ một mình. gần đây tôi không rõ mình đã trở thành cái giống gì? không hiểu mình đang nói nhiều hơn hay mỗi ngày mỗi im đi? về cơ bản, không ai nói cho tôi biết điều đó

vì tôi,

là một đứa bướng bỉnh bậc nhất.

.

một buổi tối bình thường,

tôi phát hiện quảng trường nhà hát thành phố có những quầng ánh sáng rất lạ,

lũ trẻ có thứ gì đó trong tay và tung hứng giữa không trung,

một thứ gì đó gần như con quay có thể tạo ra thứ ánh sáng chập chờn

lũ trẻ cùng thứ trò chơi mới lạ khiến tôi tưởng như có những vì sao sa xuống quảng trường,

chắc chắn là có những ước mơ ở vùng sáng đó, dù chúng chao đảo liên tục và tôi không biết tên.

có lẽ chỉ lũ trẻ mới biết thôi.

.

(mở đầu cho tháng Tư)

06.04.2011



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét