2009/12/22

Vàng phai


Mặc những giấc mộng vùng vẫy trong bóng đêm
mặc quá khứ rực đỏ trên mỗi con đường
em đi,
thế giới xanh
như anh cười vào những ngày tuyết trắng.

Hôm qua mùa chết
nẻ môi, hanh mắt
xác xơ
em tự lừa mình bằng những chồi non mới nhú
trên cái cây đã bật gốc từ lâu
điều kì diệu hóa ra chỉ là tưởng tượng,
anh ở đâu?

Nhớ!
Đà Lạt
vào cái mùa người đông hơn kiến
hoa tàn héo rũ
sương ướt nhiều hơn mây
thiên hạ đổ xô kéo về
nhức nhối

Em,
mất mùa
trôi theo tiếng hát của A
"I lost my letter R"
vọng trong tiếng gió của ngày hôm qua
hoang hoải bật khóc
như mùa thu cũ?

Hình như nắng vỡ
ngoài hiên
không còn ngói đỏ thêu hoa
nơi Cam Ly
cúc quỳ vàng phai
và tan tác
như em?

Thương nhớ hỡi
vắng anh,
ngày nào em cũng khóc
bỏ quên bầy chim sẻ ngoài sân rúc rích
bỏ quên cánh đồng hoa đương thì con gái
bỏ quên giấc mơ về ngôi nhà gỗ nhỏ
im lìm trôi.

Vắng anh,
ngày nào em cũng khóc
ngọc lan trước hiên không ra hoa
lá thôi xanh mướt, mải u buồn
cô gái nhà bên buồn không hát
lặng lẽ nhìn.

Chỉ có tiếng vọng từ bên kia nỗi nhớ
Từ
bên kia
nỗi nhớ anh
Một ngày
Gặp lại em
Anh có cười
Bằng cái nheo mắt
Của mùa đông ấy
Anh có thấy
đôi mắt lạc
trong rừng hoang
đầy gió không màu?

Lâm An

1 nhận xét:

  1. sáng nay đọc lại cái này em lại khóc . Ôm chị chặt chặt . Ôm chị thích lắm , đừng giảm béo , cứ mũm mĩm thế thật là yêu

    Trả lờiXóa