những đứa trẻ, lớn lên, và bay qua bầu trời
tôi ở lại, trẻ dần, hàng ngày nhìn lên bầu trời
chưa bao giờ muốn rời Việt Nam
chưa bao giờ nghĩ về nước Mỹ
chưa bao giờ quên lời chị
"đừng đến châu Âu"
nhưng,
cảm thức đứng yên và từ biệt,
nao lòng chậm rãi
tôi thấy mình như mùa đông xứ Bắc
già nua,
.
tôi nên chọn lớp người đồng hành mới,
để không cần tiễn biệt nữa
hay nên là người ra đi?
ê ê mừng sinh nhật mặt trăng rằm :)) quên tuổi nhé! toast....
Trả lờiXóa